Chủ Nhật, 10 tháng 6, 2018

THƠ CHO EM VÀ CON NGÀY 10.6.2018



THƠ CHO EM VÀ CON NGÀY 10 THÁNG 06 -2018
-Linh Phương-
Đêm qua - Sài Gòn có người đàn bà trở dạ
Đẻ đứa con trai thật giống anh - thật giống
Đứa con trai một ngày tuổi vươn vai hóa thành Phù Đổng
Theo mẹ xuống đường biểu tình

Mai kia con trở thành người lính yêu Tổ quốc mình
Cầm súng đòi lại Hoàng- Trường Sa đã mất
Đêm qua - Sài Gòn có người đàn bà trở dạ nằm khóc
Vui mừng đẻ đứa con có vầng trán rộng
thông minh
 
Sáng nay thành phố biểu tình
Anh ở nhà
làm thơ và cầu nguyện cho đồng bào-cầu nguyện cho mẹ con em-đá mềm chân cứng
Già rồi - anh ốm đau- bệnh hoạn
Không thể cùng em- cùng con sánh bước song hành
 
Nhưng anh còn trái tim mãi mãi tươi xanh
Và thơ anh - vẫn đau cùng nỗi đau đồng bào gánh chịu
Và thơ anh - xin hỏi các ông là ai mà chưa hiểu ?
Lằn ranh người trở thành súc vật chỉ cần dùi cui - nắm đấm - tàn nhẫn quất xuống xương thịt nhân dân
 
Máu đồng bào thắm đỏ bởi các ông?
Giòi bọ đội lốt người - ngực mang trái tim ác quỷ
“ Hèn với giặc- ác với dân “ trong từng nếp nghĩ
Sẽ trả lời thế nào câu hỏi của
các con ông
“ - Thưa ba ! Sao ba độc ác với nhân dân
Để con khôn lớn làm người phải
cúi đầu hổ thẹn ?...”
 
Xin lỗi đồng bào- xin lỗi mẹ con em - anh ở nhà làm thơ và cầu nguyện
Già rồi - ốm đau
- bệnh hoạn - chờ nhập viện giải phẫu không thể cùng em- cùng con sánh bước song hành
Hôm nay Sài Gòn biểu tình
Anh chảy nước mắt
Nghe tin đồng bào và mẹ con em bị đàn áp
Bởi sinh mạng người Việt Nam
nhỏ nhoi chỉ bằng “ cái móng tay “
 
Sinh mạng người Việt Nam chỉ bằng “ cái móng tay “
Quá nhỏ phải không các ông
Nên ngôn ngữ là dùi cui-nắm đấm?
Nên ngôn ngữ không là “ tiếng nước tôi. Từ khi mới ra đời “ (*)
Xin hỏi các ông là ai - là ai ? Có phải người Việt Nam của tôi !
Sao nỡ dùng dùi cui - nắm đấm - tàn nhẩn quất xuống xương thịt đồng bào của mình yêu Tổ Quốc
 
Sáng nay anh vật vả vì cơn đau nhức
Hề gì trước nỗi đau đồng bào và mẹ con em
 
(*) : “ Tình Ca “ nhạc Phạm Duy.